Chapter 2 Flashcards
The first breath of awakening escapes my lips as the world fades into view like after a dream.
Hơi thở đầu tiên của sự thức tỉnh vô tình thoát ra khỏi đôi môi khi mà cả thế giới đang dần chuyển đổi như là sau một giấc mơ.
A ceiling different from the one that belonged to my bedroom could be seen, dappled in golden light.
Trần nhà thật khác lạ so với trần phòng ngủ của tôi, lốm đốm ánh sáng vàng.
I see… upon falling asleep I had returned to this place.
Tôi hiểu rồi…trong lúc chìm vào giấc ngủ tôi đã quay trở lại nơi này.
A timeless realm that existed somewhere between the waking world and the world of dreams - a place where one never went hungry and the sun never moved from its spot in the sky.
Một vương quốc vô tận tồn tại ở một nơi nào đó giữa thế giới thức tỉnh và thế giới của những giấc mơ - nơi mà người ta không bao giờ bị đói và mặt trời không bao giờ lặn.
Once again, I was back at that place.
Một lần nữa, tôi đã quay trở lại nơi đó.
Adelise: Mm…
Adelise: Ừmm…
Though time wasn’t an issue in the golden dream, sitting around became unbearable rather quickly.
Mặc dù trong giấc mộng vàng thời gian không là vấn đề, nhưng việc ngồi rảnh rỗi nhàn hạ còn trở nên khó chịu hơn so với việc thời gian trôi nhanh.
Adelise: Let’s go outside.
Adelise: Ra ngoài thôi nào.
The vivid golden light of an eternal sunset fills my vision as I exit the house.
Ánh sáng vàng chói lọi của hoàng hôn vĩnh cửu lấp đầy tầm nhìn khi tôi bước ra khỏi nhà.
With no particular destination in mind I start moving my legs towards the horizon.
Tôi bắt đầu bước đi về phía chân trời trong vô thức.
Eventually, the house behind me shrinks to but a tiny dot in the distance.
Cuối cùng thì, ngôi nhà sau lưng tôi cũng bị bỏ lại thành một cái chấm nho nhỏ ở đằng xa.
But even then, green grass is the only thing that stretches out before me.
Nhưng ngay cả sau đó, trước mắt tôi sẽ chỉ có duy nhất thảm cỏ xanh trải dài vô tận.
I had done this many times already so I knew.
Tôi cố thoát khỏi khung cảnh quen thuộc này rất nhiều lần nên biết rất rõ.
The golden dream was a ‘wrapping world.’
Giấc mộng vàng là một “thế giới trong bao”.
No matter what direction you went, if you continued in a straight line you always ended up back at the house.
Chẳng cần biết bạn đi về hướng nào, nếu bạn cứ tiếp tục tiến về phía trước bạn sẽ luôn luôn quay trở lại ngôi nhà.
Isolated and closed off… it wasn’t wrong to think of the golden dream as a prison.
Đơn độc và bị giam cầm… không sai chút nào khi tưởng tượng giấc mộng vàng là một nhà tù giam hãm.
But if so, the waking world of Socotrine was just as much of a prison.
Nhưng nếu vậy, thế giới thực như Socotrine thì cũng là một nhà tù.
Adelise: Nn… it’s going to be a hassle to walk a full loop back around to the house.
Adelise: Ừnn… sẽ khá phiền nếu cứ đi bộ vòng vòng quanh nhà như thế này.